Những vết chim diGiữa buổi sáng trong veo ở Point Fermin, mặt biển trải dài như tấm gương khổng lồ của bầu trời. Đàn chim nối nhau bay qua, nhẹ tựa hơi thở, để lại trên không trung những đường nét mong manh, như một câu hát của Trịnh Công Sơn vừa kịp chạm vào tim người:“Làm sao em nhớ những vết chim di…”Trên nền xanh ấy, ta thấy rõ sự thật của vô thường: chim bay qua rồi, gió cũng lặng, chỉ còn dấu ấn trong lòng người ngắm. Nhưng có lẽ chính vì thế mà khoảnh khắc ấy trở nên vĩnh cửu...Read more